Nhà sản xuất Tường Vi: “Dự án Cục Vàng Của Ngoại như một mối lương duyên”
Chỉ trong lần gặp gỡ đầu tiên và phim Cục Vàng Của Ngoại vẫn còn nằm ở phần ý tưởng nhưng cả ba: NSX Tường Vi, NSX Nguyễn Ngọc Thạch và đạo diễn Khương Ngọc đã không ngần ngại ngay lập tức cùng nhau đồng thuận triển khai dự án.
Cơ duyên cũng như lý do cho cái gật đầu của chị với dự án phim Cục Vàng Của Ngoại? Mình được đạo diễn thuyết phục hay là ngược lại?Cơ duyên của tôi với đạo diễn Khương Ngọc thú vị ở chỗ là tôi biết Khương Ngọc nhiều năm rồi nhưng chưa bao giờ thực sự nói chuyện với Ngọc. Đến khi xem phim Chị Dâu thì tôi rất thích. Tôi thấy Khương Ngọc xử lý câu chuyện rất vừa vặn, từ nhân vật đến tình huống đến nhịp phim. Thế là tôi xúc tiến liên hệ và hẹn gặp đạo diễn.
Sau buổi gặp này, Khương Ngọc gửi cho tôi đến tận 40 trang tóm tắt đường dây câu chuyện dẫu trước đó tôi chỉ đề nghị Ngọc cho tôi vài trang để gọi là “cho có chữ” bởi tôi thực sự chưa biết Ngọc có thích viết hoặc chịu viết không. Đọc 40 trang đầu tiên đó, tôi nhận ra đôi lần tôi rơm rớm nước mắt. Tôi biết mình đã chọn đúng dự án.

Nếu không tính phim Chị Dâu, đạo diễn Khương Ngọc cũng chưa có sự thành công lắm ở các phim điện ảnh khác. Chị có e dè?
Tôi nghĩ ai cũng cần có thời gian để lớn lên, trưởng thành. Và tôi cảm nhận được ở Khương Ngọc chỉ qua vài lần trò chuyện độ trưởng thành trong cách nghĩ cũng như sự chín mùi ở tay nghề. Vì thế, tôi rất yên tâm khi mình nhanh chóng quyết định “chốt kèo” với Khương Ngọc mà không hề bâng khuâng.
Chúng ta có thể nói nhà sản xuất cũng đồng thời là nhà kinh doanh nên sẽ rất nhạy bén trong việc nhìn thấy mảnh đất tiềm năng để khai thác?
Chính xác là như vậy. Tôi có thể tìm thấy tiềm năng phòng vé của một dự án phim từ rất sớm chứ không phải đợi đến khi có kịch bản hoàn chỉnh hoặc đầy đủ dàn diễn viên. Suy cho cùng, nếu không có độ nhạy bén với thị trường và khả năng cùng kinh nghiệm xử lý câu chuyện thì khó làm nhà sản xuất phim được. Bởi một khi mọi thứ đã được bày biện rõ ràng thì có khi không tới lượt mình, hoặc như thấy tiềm năng nhưng không quyết định nhanh thì lại lỡ mất cơ hội.

Vậy chị ưu tiên yếu tố lợi nhuận hơn hay sao? Còn yếu tố nghệ thuật thì sao?
Điện ảnh là một ngành công nghiệp cần rất nhiều tiền và trí tuệ. Vậy nên, để tồn tại được ở ngành công nghiệp này, mỗi hãng phim, mỗi nhà sản xuất đều hết sức coi trọng việc lời lỗ ở mỗi dự án. Một dự án thương mại thành công khi nó có được sự kết hợp ăn ý của chất lượng tốt, chiến lược quảng bá thông minh và thời điểm phát hành thuận lợi.
Mỗi một người đều có cái tôi khá lớn. Anh Khương Ngọc cũng sẽ bảo vệ quan điểm của mình dưới góc độ chuyên môn của đạo diễn. Có lẽ việc xảy ra mâu thuẫn là điều không tránh khỏi?
Cãi nhau trong lúc làm kịch bản là chuyện bình thường, thậm chí tất yếu. Nhiều người làm cùng nhau sao có thể mong muốn họ nghĩ giống y nhau được, trừ phi làm toán. Với tôi, khoảng thời gian “cãi nhau” lúc làm kịch bản chính là thời gian hạnh phúc, vui vẻ, thẳng thắn nhất.
Cục Vàng của Ngoại có sự chung tay của nhà sản xuất Nguyễn Ngọc Thạch, mà Thạch cũng là một biên kịch. Điều này thuận lợi hay sự đối đầu với nhau?
Cục Vàng Của Ngoại là bộ phim sở hữu rất nhiều điều thuận lợi nên mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ và nhanh chóng. Cả tôi và những người đồng hành đều rất yêu quý dự án này từ khi còn sơ khai, có lẽ vì nó chạm đến tình cảm dịu dàng, ấm áp mà mỗi người đều có nên ai cũng nâng niu nó, mong muốn điều tốt đẹp nhất cho nó.

Điểm đặc biệt, Cục Vàng Của Ngoại sở hữu thêm một điều thuận lợi nữa là nhận được sự đồng ý của chị Việt Hương, chị Hồng Đào từ rất sớm. Nếu không có hai chị từ sớm thì tôi không nghĩ phim được hoàn thành nhanh như vậy.
