Phương Phương Thảo: ‘Tôi cover nhạc xưa vì thích trải nghiệm điều khó và thú vị’
"Tôi thích trải nghiệm những điều khó và thú vị. Khi hát và phán đoán người nghe có thích hay không cũng là một điều rất vui", Phương Phương Thảo chia sẻ.
Phương Phương Thảo từng tốt nghiệp ngành sư phạm âm nhạc và ghi dấu tên tuổi qua một số sân chơi nghệ thuật như ‘Sàn chiến giọng hát’, ‘Người hát tình ca’. Trên hành trình theo đuổi con đường ca hát, cô tích lũy cho mình lượng khán giả trung thành hùng hậu cùng những sản phẩm chất lượng gồm một CD nhạc xưa và hai mini show. Gần nhất, cô gặp gỡ những người yêu mến giọng ca Phương Phương Thảo trong đêm “Cho người tình lỡ” với hơn 20 nhạc phẩm thuộc nhiều thể loại từ trữ tình, nhạc trẻ đến bolero.
Là ca sĩ có khả năng hát được nhiều phong cách nhạc, chị thích thể nào nào nhất?
Tôi mê nhất dòng nhạc trữ tình – nhạc xưa vởi những giai điệu ấy dễ đi vào nội tâm của người nghe, chiếm lấy cảm xúc của họ bằng những triết lý sống sâu sắc. Qua mỗi ca khúc, tôi truyền tải được những thông điệp ý nghĩa một cách nhẹ nhàng, thấm thía. Đặc biệt, mỗi khi hát, tôi hay tìm hiểu sâu xa nguồn gốc, hoàn cảnh ra đời của ca khúc để đặt mình vào đó và hiểu tâm tư, tình cảm của người nhạc sĩ khi sáng tác.
Chị tìm thấy sự thú vị nào khi cover các bản nhạc cũ, đặc biệt là nhạc Hoa – lời Việt?
Đó đều là những tác phẩm rất hay, gắn liền với một phần ký ức của hầu hết chúng ta. Không phải ngẫu nhiên mà nhạc Hoa được người Việt yêu thích đến vậy. Nó quen thuộc bởi sống cùng những bộ phim kinh điển. Hay được thể hiện bởi những danh ca lừng lẫy một thời.
Chị đối mặt những áp lực gì khi thể hiện lại những ca khúc vang bóng một thời?
Chọn cover nhạc xưa, nhạc Hoa – lời Việt có mặt lợi và cũng nhiều hạn chế. Nhờ giai điệu quen thuộc, bài hát sẽ dễ dàng đi vào tâm trí người nghe, giúp họ cởi mở và đón nhận. Mặt khác, tôi có thể thỏa sức viết lời mới cho bài hát và gửi gắm vào đó những câu chuyện riêng, những thông điệp về cuộc sống… Tuy nhiên, áp lực phải kể đến là khi khán giả đã yêu mến một giọng ca thuộc hàng tượng đài, họ sẽ rất khó đón nhận là gió mới hoặc khắt khe hơn khi đánh giá cách thể hiện.
Tuy nhiên, nếu bạn tự tin bản thân có chất riêng, bạn sẽ tạo ra một làn gió mới đủ mạnh để thuyết phục khán giả. Tôi thích trải nghiệm những điều khó và thú vị. Khi hát và phán đoán người nghe có thích hay không cũng là một điều rất vui.
Nhiều năm hoạt động nghệ thuật theo phong cách cover, khi nào chị định ra mắt những sản phẩm âm nhạc mang dấu ấn riêng?
Thật ra tôi vẫn luôn suy nghĩ về điều này. Tôi chờ đợi khi nào đủ duyên sẽ may mắn tìm ra một bài hát cho riêng mình. Tuy nhiên nếu chưa thể, tôi vẫn miệt mài làm nghệ thuật như cách tôi vẫn làm bởi nhạc cũ hay mới, của riêng mình hay không không phải điều quan trọng. Quan trọng hơn cả là khán giả nhớ đến Phương Phương Thảo với phong cách và chất giọng riêng.
Đi hát nhiều năm, thử sức ở một số sân chơi, chị nghĩ sao khi mình vẫn chưa nổi tiếng?
Nhiều người nói tôi quá hiền lành và nhút nhát, lại sinh ra trong môi trường ít tiếp xúc với âm nhạc nên đó là hạn chế. Trước đây mẹ tôi khuyên con gái theo nghề giáo viên chứ không nghĩ tôi sẽ đi hát và trở thành một ca sĩ. Khi theo đuổi nghệ thuật, tôi cũng không đặt mục tiêu phải trở nên nổi tiếng mà tập trung làm việc miệt mài để thỏa mãn đam mê. Mọi thứ diễn ra tự nhiên, không chiến lược hay định hướng…
Trong tương lai, tôi cũng chưa biết cách nào để làm tên tuổi của mình phủ sóng rộng hơn, nhưng chắc chắn sẽ vẫn kiên trì hát với tất cả tình yêu và đam mê dành cho âm nhạc. Theo thời gian, tôi tin khán giả sẽ nhìn thấy sự cố gắng ấy và ghi nhận cũng như ngày một yêu mến tôi.
Chị thấy bản thân thiếu điều gì để có thể đến gần hơn với khán giả?
Tôi thiếu sự tự tin.Mọi thứ tôi đang có từ xưa đến giờ quá đơn thuần. Tôi không mạnh về điều gì, bao gồm cả tài chính, khi lao mình ra một sân chơi lớn. Trước khi quyết định bất kể chuyện gì tôi đều phải cân nhắc và so sánh có nên làm hay không. Tốt nghiệp đại học xong rồi ở lại thủ đô, tôi tự mình xoay xở để có được ngày hôm nay với mỗi sản phẩm đều làm nên từ số tiền tích cóp qua năm tháng. Tôi cần một chút tự tin và bản lĩnh hơn nữa mới có thể quyết định về sự thay đổi lớn. Tôi chưa tự tin nhưng sẽ cố gắng hoàn thiện nó mỗi ngày.
Sài Gòn là miền đất hứa cho những người làm nghệ thuật. Chị đã từng nghĩ về chuyện Nam tiến để thuận lợi phát triển sự nghiệp?
Không ít lần tôi đã suy nghĩ về chuyện vào Sài Gòn để mở rộng con đường ca hát nhưng rồi có quá nhiều thứ níu mình lại Hà Nội. Ở đây, tôi có gia đình. Hơn nữa dòng nhạc mà tôi theo đuổi cũng phù hợp thị hiếu nghe nhạc của người miền Bắc nhiều hơn.
Anh là người tạo động lực cho chị trên hành trình theo đuổi nghệ thuật vốn rất nhiều chồng gai này?
Người đầu tiên mà tôi muốn nhắc đến chính là mẹ. Ở một vùng quê nghèo thuộc tỉnh Ninh Bình, học nhạc là điều gì đó quá xa xỉ. Vậy nhưng mẹ tôi đã nỗ lực hết sức để con gái được học nhạc, tiếp xúc với âm nhạc và sau này luôn ủng hộ bất cứ quyết định nào của tôi trong sự nghiệp.